Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

phim son môi hông tập 7

Mike Kellin xoay về phía tôi. Anh nhăn môi trên lên như một con chó sói.

- Cứ theo vẻ ngoài thì ông ta đã tự treo cổ. Mình đã nhìn thấy ông ấy đi về nhà. Khi trời tối thì điện trong nhà được bật lên, khoảng lúc 8 giờ 15. Kể từ đó không có chuyện gì xảy ra. Không một ai đến hoặc đi ra.

- Có cửa sổ hay cửa ra vào nào mà cậu không thể quan sát được không?

- Cửa sổ của phòng ngủ phía trên garage để ngỏ. Đó là mé nhà mà mình không quan sát được. Có vẻ như không có thư tuyệt mệnh. Bây giờ mình gọi cho cảnh sát thành phố. Hay cậu muốn sang đây?

Kellin nói: - Tôi muốn sang đó.

- Anh không có khả năng công tác, Mike! Phil, cậu nghe không? Thanh tra Kellin đòi hỏi phải có một ban trọng án được trang bị đầy đủ xử lý vụ này. Không được phép bỏ qua bất cứ chuyện gì. - Cả tôi cũng nảy nghi ngờ. Mặc dù những kẻ giết Rank rõ ràng đã chờ ở đây, trong khu Westside của Manhattan.

- Được, vậy là tiến hành toàn bộ chương trình lớn. Mình đoán la các cậu muốn mình ở lại đây và thúc ép họ phải không? Thuyết phục bác sĩ cho đưa xác chết ngay lập tức đến chỗ bác sĩ pháp y và tiến hành mổ xác?

- Bọn mình muốn biết rõ ràng, - tôi đồng tình.

- Được thôi, được thôi, Jerry, tối hôm nay đằng nào mình cũng chẳng định làm chuyện gì khác. Nhưng nếu mà cậu hỏi thật thì mình cho đây là tự tử!

- Mình tin cậu chứ. Nhưng sự khác biệt giữa giết người hay tự tử sẽ quyết định câu trả lời của một câu hỏi khác, hiện thời là một câu hỏi quan trọng hơn rất nhiều.

Kellin chen vào một lần nữa. – Anh hãy nói là anh ấy cần tìm tất cả giấy tờ! Mọi thứ đều có thể quan trọng.

- Tôi hiểu rồi, - Phil nói. – Bây giờ tôi đổi kênh đây.

Tôi nhìn sang phía Kellin. Anh căng người ngồi thẳng băng trong ghế phụ lái.

- Trời đất! – anh lẩm bẩm. – Tôi cứ nghĩ tôi tóm được ông ta rồi! Bản thân ông ấy không phải nhân vật quan trọng. Nhưng chắc ông ta phải có quan hệ. Nếu bắt được quả tang ông ấy với tiền đút lót trong tay, có thể tôi thuyết phục ông ấy khai ra cũng nên!

- Có một kẻ khác chắc chắn cũng đã nghĩ y như vậy, Mike, - tôi bình tĩnh nói. Tôi bật máy xe Jaguar và lăn bánh. – Bây giờ đi đâu đây?

- Phố số 79 khu Đông, góc thứ hai, - anh trả lời. – Ông ta đã đi trước tay sát thủ.

Nếu không phải như thế, tôi nghĩ thầm, thì những viên đạn trong bar rượu kia là nhắm vào Mike Kellin. Nhưng tôi không muốn tiếp tục nghĩ tới khả năng này. Bởi nếu đúng như thế, thì tôi thật sự không muốn ở vào tình huống của anh hiện thời. Liệu Mike có đang vật lộn với cùng những câu hỏi đó hay không?sdfgh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét